top of page

Phong cách New Orleans Jazz là gì

Writer's picture: Thái NguyễnThái Nguyễn

Từ đầu thế kỷ XX, đời sống âm nhạc của những người Mỹ gốc Phi đã diễn ra sôi nổi trên khắp các sân khấu lớn nhỏ tại thành phố cảng New Orleans, nơi được mệnh danh là cái nôi sản sinh ra nhạc Jazz. Mặc dù phần lớn các dàn nhạc diễu  hành kèn đồng không sử dụng đàn Piano, nhưng các nghệ sỹ Piano đã tập trung và biểu diễn tại khu vực Storyville và khu đèn đỏ của thành phố New Orleans với hành trang  chủ  yếu  là  Ragtime  và  Blues…  Khác với  các  nghệ  sỹ  của  phong  cách Barrelhouse, những nghệ sỹ trong phong cách New Orleans và Chicago đều là những người được đào tạo bài bản, qua trường lớp với sự đa dạng trong kỹ thuật và phong cách. Qua nghiên cứu bằng những bản ghi âm của phong cách này, chúng tôi thấy nghệ thuật Piano đã được rất nhiều nghệ sỹ Piano thể hiện một cách rõ nét với các tên tuổi nghệ sỹ tiêu biểu nhất như:


Jelly Roll Morton, là nghệ sỹ Piano Jazz, người đã chịu ảnh hưởng lớn của nghệ sỹ Piano Tonny Jackson, với sự pha trộn giữa Blues và Ragtime. Morton học âm nhạc cổ điển châu Âu từ lúc 10 tuổi, cách diễn tấu của ông đã phản ánh đúng chất âm nhạc của New Orleans và phong cách Ragtime cổ điển. Nghệ thuật Piano trong âm nhạc của Morton là sự mô phỏng và chuyển soạn từ những dàn nhạc kèn đồng của vùng New Orlean, sự vận dụng hiệu quả cao của tính sáng tạo trong ngẫu hứng. Ông là một trong những nghệ sỹ Piano đầu tiên đã tiếp cận, vượt qua sự cứng ngắc của tiết tấu trong âm nhạc Ragtime.



Earl Hines, sau khi hải quân Mỹ đóng của khu Storyville năm 1917, rất  nhiều nghệ sỹ Jazz đã di chuyển lên miền Bắc và Đông của nước Mỹ. Các nghệ sỹ của phong cách New Orlean đã chuyển đến Chicago như: King Oliver, Louis Amstrong, Jimmy Noone, Baby Dodds… tại đây Armstrong đã gặp nghệ sỹ Earl Hines. Được mệnh danh với tên là bố già “Father” bởi ông là một trong những  người khởi xướng cho phong cách Piano Jazz hiện đại, tại thời điểm bấy giờ, cũng như phong cách Swing sau này. Nghệ thuật Piano của ông được thể hiện bởi: bè tay trái là sự kết hợp của phần đệm Ragtime với nhiều tiết tấu đảo phách, nhấn ngược, sử dụng tay trái đối ngược với bè tay phải, sử dụng thủ pháp nhanh gấp đôi “double– time”… Bè tay phải sử dụng láy “tremolos”, quãng tám, các Riff. Ngoài ra về hòa âm, ông cũng là người đi trước thời đại của mình với việc sử dụng Chromatic, nốt lướt và cũng như đặt nền móng của nghệ thuật Piano Swing trong từ thập niên 1930 gây ảnh hưởng của mình đến hàng nghìn nghệ sỹ Piano Jazz.


Lil Hardin là nghệ sỹ Piano Jazz không thể không nhắc đến, bà cũng là thành viên trong ban nhạc của Loius Armstrong. Phong cách của bà được hình thành dựa trên các tác phẩm Ragtime cổ điển và có phần dịu dàng và nhẹ nhàng hơn so với nghệ sỹ Earl Hines. Nghệ thuật Piano của Lil Hardin được đánh giá trang nhã, đặc biệt thông qua việc xử lý, sắp xếp hòa âm trong đệm đàn.


Comments


bottom of page